Park Jimin ra ngoài, Min Yoongi lật người muốn ngủ tiếp nhưng không ngủ được nữa, trong đầu loạn cả lên. So với người cầu mà không được - Kim Taehyung thì sự nhiệt tình của Park Jimin giống như ngọn lửa bùng lên rực rỡ khiến cậu cảm thấy sợ hãi, cậu không biết người đàn ông này sẽ còn hứng thú với mình được bao lâu.
Park Jimin làm xong mọi việc, đột nhiên nghe được tiếng động trong phòng, liền biết cậu đã dậy rồi. Hắn thong thả bỏ khăn lau bàn xuống không vội ra khỏi bếp, nhìn thấy cậu mặc đồ ngủ với biểu tình có chút hốt hoảng bước ra khỏi phòng.
Park JiminÁo khoác đâu sao không mặc?
Thời tiết dạo này mưa gió thất thường, rất dễ bị nhiễm lạnh. Park Jimin cởi áo khoác đang mặc rồi khoác lên người cậu, không quên ân cần hỏi han.
Park JiminCó chỗ nào khó chịu không?
Min Yoongi không trả lời, một lúc sau mới chịu ngẩng đầu, lạnh nhạt đáp.
Park JiminBan nãy anh có nấu vài món, đợi anh hâm lại rồi mình cùng ăn nhé
Lúc ăn cơm là lúc bất tiện nhất, bởi vì tay phải đang bị thương nên Min Yoongi đành dùng đũa bằng tay trái, thế nhưng không được thuận lợi cho lắm. Park Jimin đã chuẩn bị muỗng từ sớm, còn chu đáo gắp thức ăn vào trong chén của cậu liên tục. Nhìn kiểu gì cũng giống chim mẹ đang mớm thức ăn cho chim con, mặc kệ cậu đang cực kỳ xấu hổ, hắn vừa gắp vừa nói.
Park JiminBệnh viện bắt em tăng ca nhiều như vậy, em nên ăn nhiều vào mới có sức làm việc được
Min Yoongi không đáp, chỉ yên lặng ngồi một chỗ xúc cơm.
Min Yoongi phát hiện Park Jimin chỉ gắp thức ăn cho mỗi mình cậu, trong khi hắn còn chưa ăn được bao nhiêu.
Cậu có chút tức giận, cảm thấy hắn thật biết lo chuyện bao đồng, không nhịn được hỏi.
Min YoongiAnh không ăn hả?
Park JiminAnh không đói lắm, vốn là nấu cho em ăn
Thanh âm của Park Jimin trầm ấm nhẹ nhàng, nếu nghe kỹ còn có thể nghe được cả sự ngọt ngào sủng nịch dành cho đối phương.
Hắn cảm nhận được ánh nhìn chòng chọc của Min Yoongi.
Min YoongiNếu không ăn thì phiền anh về sau không cần phải nấu nhiều món như vậy
Còn không quên đả kích.
Min YoongiCũng đừng nhìn chằm chằm vào tôi, tôi ăn không nổi
Park Jimin đã quá quen với tính khí nóng nảy của đối phương, không quan tâm hỏi vặn lại.
Trong lòng Min Yoongi có chút bực bội, rõ ràng vấn đề không phải nằm ở đó, okay?
Min YoongiChứ không lẽ anh lại thích được người khác nhìn chằm chằm khi ăn à?
Min Yoongi không phục đáp trả.
Min YoongiKhông ngờ anh còn có sở thích biến thái như vậy
Park JiminCòn phải xem đối phương là ai đã
Park JiminNgười khác thì thôi anh xin kiếu, nhưng nếu là em, thì anh rất tận hưởng...
Mọi lời nói của Park Jimin đều giống như những viên đạn bọc đường, một kẻ tình trường ít ỏi như cậu căn bản không thể chống đỡ.
Park JiminNếu được nhìn em mãi mãi thì càng tốt
Min Yoongi còn muốn đáp trả, thế nhưng tiếng chuông điện thoại đúng lúc vang lên, phá tan bầu không khí mập mờ giữa hai người. Hắn rút điện thoại từ trong túi quần, nhìn tên người gọi, sắc mặt trở nên sa sầm, sau đó nhẹ nhàng nói với cậu.
Park JiminAnh đi nghe điện thoại một chút, em ăn trước đi
Kỳ lạ, là điện thoại của ai mà không thể nghe trực tiếp trước mặt cậu?
Min Yoongi có chút nghi ngờ, nhưng ngoài mặt không nói gì.
Min Ji WonAlo, Jiminie hả con, là bác Min đây
Park JiminDạ, con chào bác
Min Ji WonỪ, bác báo con tin vui, Jungkookie và tên nhóc kia chuẩn bị nhận con nuôi rồi
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói vui sướng của Min Ji Won, cũng là cha ruột của Min Yoongi và Jeon Jungkook. Park Jimin thoáng sững sờ, một lúc lâu sau mới lấy lại được tinh thần, trong mơ hồ nói lời chúc mừng.
Park JiminChúc mừng bác trai sắp lên chức ông ngoại ạ
Min Ji WonHahaha, ừ, cảm ơn con nhé!
Min Ji WonMà con cũng sắp được lên chức chú rồi đấy
Bác trai vui mừng thay hắn.
Park JiminDạ vâng, con cũng vui lắm
Park Jimin trống rỗng nhếch nhẹ môi, ra vẻ hưởng thụ.
Min Ji WonÀ, bác nhờ con cái này
Min Ji WonChuyện này con đừng nói cho Yoongi cũng như bác gái nghe nhé, dù sao hai mẹ con bọn họ cũng không ưa Jungkookie lắm
Min Ji WonLỗi cũng tại bác, dù bây giờ mối quan hệ giữa họ cũng đã hòa hoãn được đôi chút, nhưng cứ từ từ đợi khi nào hợp lý rồi bác sẽ nói cho họ biết sau
Park JiminDạ vâng, bác yên tâm, con biết rồi ạ
Min Ji WonỪ, ừ, thế nhé! Khi nào rảnh nhớ đến thăm tụi nhỏ
Park Jimin nói dối.
Park JiminDạo này công việc của con khá bận, khi nào rảnh con chắc chắn sẽ tới thăm Jungkookie
Bác trai đang vui nên cũng không cảm thấy lời của hắn nói có gì bất thường, ông chỉ cười cười gật đầu.
Min Ji WonỪ ừ, không sao, không sao